诗词大全

诗文 作者 名句 典籍 成语
类型
朝代
形式
萧颖士
萧颖士 萧颖士

隆古日以远,举世丧其淳。慷慨怀黄虞,化理何由臻。
步出城西门,裴回见河滨。当其侧陋时,河水清且潾。
沧桑一以变,莽然翳荆榛。至化无苦窳,宇宙将陶甄。
太息感悲泉,人往迹未湮。瑟瑟寒原暮,冷风吹衣巾。
顾我譾劣质,希圣杳无因。且尽登临意,斗酒欢相亲。
lóng yuǎn
shì sàng chún
kāng kǎi huái 怀 huáng
huà yóu zhēn
chū chéng 西 mén
péi huí jiàn bīn
dāng lòu shí
shuǐ qīng qiě lín
cāng sāng biàn
mǎng rán jīng zhēn
zhì huà
zhòu jiāng táo zhēn
tài gǎn bēi quán
rén wǎng wèi yān
hán yuán
lěng fēng chuī jīn
jiǎn liè zhì
shèng yǎo yīn
qiě jìn dēng lín
dòu jiǔ huān xiàng qīn
萧颖士 萧颖士

献书嗟弃置,疲拙归田园。且事计然策,将符公冶言。
桑榆清暮景,鸡犬应遥村。蚕罢里闾晏,麦秋田野喧。
涧声连枕簟,峰势入阶轩。未奏东山妓,先倾北海尊。
陇瓜香早熟,庭果落初繁。更惬野人意,农谈朝竟昏。
xiàn shū jiē zhì
zhuō guī tián yuán
qiě shì rán
jiāng gōng yán
sāng qīng jǐng
quǎn yīng yáo cūn
cán yàn
mài qiū tián xuān
jiàn shēng lián zhěn diàn
fēng shì jiē xuān
wèi zòu dōng shān
xiān qīng běi hǎi zūn
lǒng guā xiāng zǎo shú
tíng guǒ luò chū fán
gèng qiè rén
nóng tán cháo jìng hūn
萧颖士 萧颖士

江有归舟,亦乱其流。之子言旋,嘉名孔修。
扬于王庭,允焯其休。
舟既归止,人亦荣止。兄矣弟矣,孝斯践矣。
称觞燕喜,于岵于屺。
彼游惟帆,匪风不扬。有彬伊父,匪学不彰。
予其怀而,勉尔无忘。
jiāng yǒu guī zhōu
luàn liú
zhī yán xuán
jiā míng kǒng xiū
yáng wáng tíng
yǔn chāo xiū
zhōu guī zhǐ
rén róng zhǐ
xiōng
xiào jiàn
chēng shāng yàn
yóu wéi fān
fěi fēng yáng
yǒu bīn
fěi xué zhāng
huái 怀 ér
miǎn ěr wàng
萧颖士 萧颖士

呦呦食苹鹿,常饮清泠川。但悦饮草美,宁知牢馔鲜。
主人有幽意,将以充林泉。罗网幸免伤,蒙君复羁牵。
高堂列众宾,广座鸣清弦。俯仰转惊惕,裴回独忧煎。
缅怀云岩路,欲往无由缘。物各有所好,违之伤自然。
神龟在南国,缅邈湘川阴。游止莲叶上,岁时嘉树林。
毒虫且不近,斤斧何由寻。错落负奇文,荧煌耀丹金。
江山万里馀,淮海阻且深。独保贞素质,不为寒暑侵。
一逢盛明代,应见通灵心。
晋代有儒臣,当年富词藻。立言寄青史,将以赞王道。
辽落缅岁时,辛勤历江岛。且言风波倦,探涉岂为宝。
不遇庾征西,云谁展怀抱。士贫乏知己,安得成所好。
彭阳昔游说,愿谒南郢都。王果尚未达,况从夷节谟。
岂知晋叔向,无罪婴囚拘。临难俟解纷,独知祁大夫。
举雠且不弃,何必论亲疏。夫子觉者也,其能遗我乎。
关西一公子,年貌独青春。被褐来上京,翳然声未振。
中郎何为者,倒屣惊座宾。词赋岂不佳,盛名亦相因。
为君奏此曲,此曲多苦辛。千载不可诬,孰言今无人。
yōu yōu shí píng 鹿
cháng yǐn qīng líng chuān
dàn yuè yǐn cǎo měi
níng zhī láo zhuàn xiān
zhǔ rén yǒu yōu
jiāng chōng lín quán
luó wǎng xìng miǎn shāng
méng jūn qiān
gāo táng liè zhòng bīn
guǎng 广 zuò míng qīng xián
yǎng zhuǎn jīng
péi huí yōu jiān
miǎn huái 怀 yún yán
wǎng yóu yuán
yǒu suǒ hǎo
wéi zhī shāng rán
shén guī zài nán guó
miǎn miǎo xiāng chuān yīn
yóu zhǐ lián shàng
suì shí jiā shù lín
chóng qiě jìn
jīn yóu xún
cuò luò wén
yíng huáng yào 耀 dān jīn
jiāng shān wàn
huái hǎi qiě shēn
bǎo zhēn zhì
wéi hán shǔ qīn
féng shèng míng dài
yīng jiàn tōng líng xīn
jìn dài yǒu chén
dāng nián zǎo
yán qīng shǐ
jiāng zàn wáng dào
liáo luò miǎn suì shí
xīn qín jiāng dǎo
qiě yán fēng juàn
tàn shè wéi bǎo
zhēng 西
yún shuí zhǎn huái 怀 bào
shì pín zhī
ān chéng suǒ hǎo
péng yáng yóu shuō
yuàn nán yǐng dōu
wáng guǒ shàng wèi
kuàng cóng jiē
zhī jìn shū xiàng
zuì yīng qiú
lín nán jiě fēn
zhī
chóu qiě
lùn qīn shū
jiào zhě
néng
guān 西 gōng
nián mào qīng chūn
bèi lái shàng jīng
rán shēng wèi zhèn
zhōng láng wéi zhě
dǎo jīng zuò bīn
jiā
shèng míng xiàng yīn
wéi jūn zòu
duō xīn
qiān zǎi
shú yán jīn rén
萧颖士 萧颖士

采采者菊,芬其荣斯。紫英黄萼,照灼丹墀。恺悌君子,
佩服攸宜。王国是维,大君是毗。贻尔子孙,百禄萃之。
采采者菊,于邑之城。旧根新茎,布叶垂英。彼美淑人,
应家之祯。有弦既鸣,我政则平。宜尔栋崇,必复其庆。
采采者菊,于邦之府。阴槐翳柳,迩楹近宇。彼劳者子,
喧卑是处。慨其莫知,蕴结谁语。企彼高人,色斯遐举。
采采者菊,于宾之馆。既低其枝,又弱其干。有斐君子,
是焉披玩。良辰旨酒,宴饮无算。怆其仳别,终然永叹。
岁方晏矣,霜露残促。谁其荣斯,有英者菊。岂微春华,
懿此贞色。人之侮我,混于薪棘。诗人有言,好是正直。
cǎi cǎi zhě
fēn róng
yīng huáng è
zhào zhuó dān chí
kǎi jūn
pèi yōu
wáng guó shì wéi
jūn shì
ěr sūn
bǎi cuì zhī
cǎi cǎi zhě
zhī chéng
jiù gēn xīn jīng
chuí yīng
měi shū rén
yīng jiā zhī zhēn
yǒu xián míng
zhèng píng
ěr dòng chóng
qìng
cǎi cǎi zhě
bāng zhī
yīn huái liǔ
ěr yíng jìn
láo zhě
xuān bēi shì chù
kǎi zhī
yùn jié shuí
gāo rén
xiá
cǎi cǎi zhě
bīn zhī guǎn
zhī
yòu ruò gàn
yǒu fěi jūn
shì yān wán
liáng chén zhǐ jiǔ
yàn yǐn suàn
chuàng bié
zhōng rán yǒng tàn
suì fāng yàn
shuāng cán
shuí róng
yǒu yīng zhě
wēi chūn huá
zhēn
rén zhī
hún xīn
shī rén yǒu yán
hǎo shì zhèng zhí
萧颖士 萧颖士

兹山表东服,远近瞻其名。合沓尽溟涨,浑浑连太清。
我来疑初伏,幽路无炎精。流水出溪尽,覆萝摇风轻。
高深变气候,俯仰暮天晴。入谷烟雨润,登崖云日明。
流坤正含养,种植总滋荣。草树皆秀色,雏麋乱新声。
攀岩挹桂髓,洞穴拾瑶英。此地隐微径,何人得长生。
宿心尚葛许,弥愿栖蓬瀛。太息宦名路,迟回忠孝情。
还丹昧远术,养素惭幽贞。安得从此去,悠然升玉京。
shān biǎo dōng
yuǎn jìn zhān míng
jìn míng zhǎng
hún hún lián tài qīng
lái chū
yōu yán jīng
liú shuǐ chū jìn
luó yáo fēng qīng
gāo shēn biàn hòu
yǎng tiān qíng
yān rùn
dēng yún míng
liú kūn zhèng hán yǎng
zhǒng zhí zǒng róng
cǎo shù jiē xiù
chú luàn xīn shēng
pān yán guì suǐ
dòng xué shí yáo yīng
yǐn wēi jìng
rén zhǎng shēng
xiǔ 宿 xīn shàng
yuàn péng yíng
tài huàn míng
chí huí zhōng xiào qíng
hái dān mèi yuǎn shù
yǎng cán yōu zhēn
ān cóng
yōu rán shēng jīng
萧颖士 萧颖士

习习凉风,泠泠浮飙。君子乐胥,于其宾僚。有女斯夭,
式歌且谣。欲言终宥,惟以招邀。于胥乐兮。
liáng fēng
líng líng biāo
jūn
bīn liáo
yǒu yāo
shì qiě yáo
yán zhōng yòu
wéi zhāo yāo
萧颖士 萧颖士

江有枫,其叶蒙蒙。我友自东,于以游从。
山有槭,其叶漠漠。我友徂北,于以休息。
想彼槭矣,亦类其枫。矧伊怀人,而忘其东。
东可游矣,会之丘矣。于山于水,于庙于寺,
于亭于里,君子游焉。于以宴喜,其乐亹亹。
粤东可居,彼吴之墟。有田有庭,有朋有书,
有莼有鱼,君子居焉。惟以宴醑,其乐徐徐。
我朋在矣,彼陆之子。如松如杞,淑问不已。
我友于征,彼郑之子。如琇如英,德音孔明。
我思震泽,菱芡幕幕。寤寐如觌,我思剡溪。
杉筱萋萋,寤寐无迷。
有鸟有鸟,粤鸥与鹭。浮湍戏渚,皓然洁素,
忘其猜妒。彼何人斯,曾足伤惧。
此惧惟何,惧寘于罗。彼骄者子,谗言孔多。
我闻先师,体命委和。公伯之愬,则如予何。
怅然山河,惟以啸歌,其忧也哉。
jiāng yǒu fēng
méng méng
yǒu dōng
yóu cóng
shān yǒu
yǒu běi
xiū
xiǎng
lèi fēng
shěn huái 怀 rén
ér wàng dōng
dōng yóu
huì zhī qiū
shān shuǐ
miào
tíng
jūn yóu yān
yàn
wěi wěi
yuè dōng
zhī
yǒu tián yǒu tíng
yǒu péng yǒu shū
yǒu chún yǒu
jūn yān
wéi yàn
péng zài
zhī
sōng
shū wèn
yǒu zhēng
zhèng zhī
xiù yīng
yīn kǒng míng
zhèn
líng qiàn
mèi
yǎn
shān xiǎo
mèi
yǒu niǎo yǒu niǎo
yuè ōu
tuān zhǔ
hào rán jié
wàng cāi
rén
céng shāng
wéi
tián luó
jiāo zhě
chán yán kǒng duō
wén xiān shī
mìng wěi
gōng zhī
chàng rán shān
wéi xiào
yōu zāi
萧颖士 萧颖士

九山方荡潏,三考伫良材。夏祖何屯圮,迁殛此山隈。
空馀下泉客,谁复辨黄能。
jiǔ shān fāng dàng jué
sān kǎo zhù liáng cái
xià tún
qiān shān wēi
kōng xià quán
shuí biàn huáng néng
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:男女两性又色又黄的视频飞华两性健康问答性感网名两性短篇小说性感美女桌面张雨绮性感图片性感女主播热舞美女性感舞性感女老师
櫻花の島
网站地图