作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

戴良介绍

戴良

戴良(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,眷怀宗国,多磊落抑塞之音。有《九灵山房集》。

戴良(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,眷怀宗国,多磊落抑塞之音。有《九灵山房集》。

相关资料
相关作品
戴良 戴良
何处名山擅地灵,雨微峰下树青青。
九天石落疑星化,一夜龙归挟雾腥。
禅窟已镌新赐翰,法函惟启旧藏经。
道人犹恨居山浅,杖锡时时入杳冥。
chù míng shān shàn líng
wēi fēng xià shù qīng qīng
jiǔ tiān shí luò xīng huà
lóng guī jiā xīng
chán juān xīn hàn
hán wéi jiù cáng jīng
dào rén yóu hèn shān qiǎn
zhàng shí shí yǎo míng
戴良 戴良
五十知昨非,伯玉有遗风。
而我岂谓然,野蓬生麻中。
年来更世患,颇悟穷与通。
所失岂鲁宝,所亡非楚弓。¤
shí zhī zuó fēi
yǒu fēng
ér wèi rán
péng shēng zhōng
nián lái gèng shì huàn
qióng tōng
suǒ shī bǎo
suǒ wáng fēi chǔ gōng
¤ ¤
戴良 戴良
山北倦游览,山南纵攀援。
苔滑岂可步,萝弱犹足扪。
力竭转修蹊,险尽得平原。
排峰作郛郭,列岫代墉垣。
披拂趋兰社,靡迤入松门。
奇石既罗径,初篁亦当轩。
鹿耕事固远,仙化迹还存。
野田遗旧场,孤冢秘精魂。
感往情已剧,怀来念弥敦。
学道值时阻,摄生逢景奔。
何能弃缘业,即此穷朝昏。
shān běi juàn yóu lǎn
shān nán zòng pān yuán
tái huá
luó ruò yóu mén
jié zhuǎn xiū
xiǎn jìn píng yuán
pái fēng zuò guō
liè xiù dài yōng yuán
lán shè
sōng mén
shí luó jìng
chū huáng dāng xuān
鹿 gēng shì yuǎn
xiān huà hái cún
tián jiù chǎng
zhǒng jīng hún
gǎn wǎng qíng
huái 怀 lái niàn dūn
xué dào zhí shí
shè shēng féng jǐng bēn
néng yuán
qióng cháo hūn
戴良 戴良

世乱何从托此身,荒城牢落偶相亲。民情固洽初来日,兵气终悲乍见人。


钜鹿郡连来羽檄,穆陵关近起烽尘。携家避地头俱白,寇至更堪消息真。

shì luàn cóng tuō shēn
huāng chéng láo luò ǒu xiàng qīn
mín qíng qià chū lái
bīng zhōng bēi zhà jiàn rén
鹿 jùn lián lái
líng guān jìn fēng chén
xié jiā tóu bái
kòu zhì gèng kān xiāo zhēn
戴良 戴良
一鸟方北来,一鸟却东飞。
夫岂巧为避,羽短风迫之。
方春游郡城,子有越上期。
及今会吾里,而我复差池。
常时隔远道,暌乖固其宜。
岂意两相接,反更事多违。
畏尘念弹冠,惧垢愿涴衣。
士有交臂失,如何弗予思。
niǎo fāng běi lái
niǎo què dōng fēi
qiǎo wéi
duǎn fēng zhī
fāng chūn yóu jùn chéng
yǒu yuè shàng
jīn huì
ér chà chí
cháng shí yuǎn dào
kuí guāi
liǎng xiàng jiē
fǎn gèng shì duō wéi
wèi chén niàn dàn guàn
gòu yuàn
shì yǒu jiāo shī
戴良 戴良

遥遥念乡县,晚志重仙灵。结搆避公馆,卧游资赤城。


澜漫泉涌渠,合沓云翼棂。峭崿天末起,飞流户外清。


山川隔旧赏,庭院畅新情。静有幽事悦,动无尘虑萦。


何必践台岳,兹道可长生。

yáo yáo niàn xiāng xiàn
wǎn zhì zhòng xiān líng
jié gōu gōng guǎn
yóu chì chéng
lán màn quán yǒng
yún líng
qiào è 崿 tiān
fēi liú wài qīng
shān chuān jiù shǎng
tíng yuàn chàng xīn qíng
jìng yǒu yōu shì yuè
dòng chén yíng
jiàn tái yuè
dào zhǎng shēng
戴良 戴良
天下几人画山水,虎头子孙世莫比。
何年写此《长江图》,多少江山归笔底。
巴陵三峡天所开,远势似向岷峨来。
洞庭潇湘仅毫末,楚客湘君安在哉?江上一朝风雨急,老
我曾来踏舟立。
鼓枻既闻潭畔吟,抱琴复听竹间泣。
别来几日世已非,忽此披图忆曩时。
早知避地多处所,昔逐红尘千里归。
林下一夫巾屦似,亦有舟人与渔子。
能添野老烟波里,便与同生复同死。
tiān xià rén huà shān shuǐ
tóu sūn shì
nián xiě zhǎng jiāng
duō shǎo jiāng shān guī
líng sān xiá tiān suǒ kāi
yuǎn shì xiàng mín é lái
dòng tíng xiāo xiāng jǐn háo
chǔ xiāng jūn ān zài zāi
jiāng shàng cháo fēng
lǎo
céng lái zhōu
wén tán pàn yín
bào qín tīng zhú jiān
bié lái shì fēi
nǎng shí
zǎo zhī duō chù suǒ
zhú hóng chén qiān guī
lín xià jīn
yǒu zhōu rén
néng tiān lǎo yān
biàn 便 tóng shēng tóng
戴良 戴良
夙负海岳志,缅怀西湖名。
蹉跎去玄发,邂逅征素情。
驿鞚依岸息,画舫漾波轻。
前睇苏堤绕,旁窥葛岭横。
恋结处士祠,悲缠忠将茔。
兴繁赏屡失,境变魂愈惊。
雉堞见新筑,翚甍失旧营。
空余歌舞地,讵闻箫管声。
顾余文墨吏,遑知治乱情。
人隐虽末弭,客怀聊暂清。
一动群生念,咄咄何时平。
hǎi yuè zhì
miǎn huái 怀 西 míng
cuō tuó xuán
xiè hòu zhēng qíng
驿 kòng àn
huà fǎng yàng qīng
qián rào
páng kuī lǐng héng
liàn jié chù shì
bēi chán zhōng jiāng yíng
xìng fán shǎng shī
jìng biàn hún jīng
zhì dié jiàn xīn zhù
huī méng shī jiù yíng
kōng
wén xiāo guǎn shēng
wén
huáng zhī zhì luàn qíng
rén yǐn suī
huái 怀 liáo zàn qīng
dòng qún shēng niàn
duō duō shí píng
戴良 戴良
佳期讵可失,况乃桑榆时。
居人忽不见,行子终何之。
暮色已凝屿,晴光始泛池。
默默就归路,益叹琼树枝。
jiā shī
kuàng nǎi sāng shí
rén jiàn
háng zhōng zhī
níng 屿
qíng guāng shǐ fàn chí
jiù guī
tàn qióng shù zhī
戴良 戴良

石径趋巍宫,云甍倚层壁。昔闻帝子游,今见羽人宅。


鳞居庭际拥,蜃阁窗外辟。复岭曲且盘,乔林隐复直。


路萦赏心侣,谷馆咀芝客。既近已欣觏,抚远亦惊觌。


离离越树青,渺渺海门白。乘风迟来潮,倚月候归汐。


徘徊忆天险,俯仰誇地德。于时将指使,暂此荡尘臆。


岂无犬马情,终负烟霞癖。何当解朝组,相从隐仙籍。

shí jìng wēi gōng
yún méng céng
wén yóu
jīn jiàn rén zhái
lín tíng yōng
shèn chuāng wài
lǐng qiě pán
qiáo lín yǐn zhí
yíng shǎng xīn
guǎn zhī
jìn xīn gòu
yuǎn jīng
yuè shù qīng
miǎo miǎo hǎi mén bái
chéng fēng chí lái cháo
yuè hòu guī
pái huái tiān xiǎn
yǎng kuā
shí jiāng zhǐ shǐ 使
zàn dàng chén
quǎn qíng
zhōng yān xiá
dāng jiě cháo
xiàng cóng yǐn xiān
更多关于戴良的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:女明星人气榜单2020性感比基尼性感黑丝网袜性感漫画美女图片明星潜皇规则鞠婧祎迅雷7下载手机版明星合成性感少女漫画
櫻花の島
网站地图