客怀重倚仲宣楼,白草黄云塞上秋。山色不随尘世改,水声还抱故城流。隙中畏景那堪玩,镜里衰颜只自羞。多愧诗人苦相忆,远传佳句吊清愁。
kè
客
huái
怀
zhòng
重
yǐ
倚
zhòng
仲
xuān
宣
lóu
楼
,
,
bái
白
cǎo
草
huáng
黄
yún
云
sài
塞
shàng
上
qiū
秋
。
。
shān
山
sè
色
bù
不
suí
随
chén
尘
shì
世
gǎi
改
,
,
shuǐ
水
shēng
声
hái
还
bào
抱
gù
故
chéng
城
liú
流
。
。
xì
隙
zhōng
中
wèi
畏
jǐng
景
nà
那
kān
堪
wán
玩
,
,
jìng
镜
lǐ
里
shuāi
衰
yán
颜
zhī
只
zì
自
xiū
羞
。
。
duō
多
kuì
愧
shī
诗
rén
人
kǔ
苦
xiāng
相
yì
忆
,
,
yuǎn
远
chuán
传
jiā
佳
jù
句
diào
吊
qīng
清
chóu
愁
。
。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。